Phương đã từng có một tình yêu trong trẻo tinh khôi ở tuổi 18 với Trung - người trợ lý tài giỏi, trung thành của bà nội. Nhưng họ sớm bị chia cắt khi Phương qua Pháp đoàn tụ với mẹ, và mất liên lạc trong 10 năm ròng rã. Định mệnh cuối cùng cũng cho họ gặp nhau, giải tỏa những hiểu lầm và nối lại mối duyên xưa. Nhưng thách thức vẫn chưa hết. Một lần nữa, Phương và Trung phải đứng trước lựa chọn nắm tay hoặc buông nhau
Truyện diễn ra với bối cảnh Pháp và Việt Nam, với những phân đoạn tả cảnh tả tình lãng mạn bay bổng, những phút bên nhau đầy say đắm, nhưng cũng không thiếu những gai góc có thể chia rẽ mọi đôi tình nhân - cho dù họ đã có một khởi đầu đẹp đẽ như thế nào chăng nữa. Vì yêu nhau rõ ràng là từ ánh mắt, nhưng muốn ở bên nhau trọn đời, cần phải có một con tim rộng mở, bao dung
Tác phẩm dành cho người trưởng thành.
--
“Anh tưởng…” Trung nhìn thẳng vào mắt cô. “Em ở lại đây làm vợ anh! Anh đã nói anh muốn cưới em mà…”
“Anh Trung!” Phương cũng nhìn thẳng vào mắt anh. “Ở châu Âu, đàn ông quan tâm đến cảm xúc của cô gái mình yêu chứ không phải cảm xúc của chính mình. Không ai nói ‘Anh muốn cưới em’ một cách chủ động, mà phải hỏi ‘Em có muốn kết hôn với anh không’. Anh chưa bao giờ hỏi em có muốn không! Anh chỉ biết anh muốn!”
“Anh cần gì phải hỏi, anh biết em cũng muốn!” Trung rất bất ngờ vì bị bắt bẻ nhưng cố bình tĩnh. “Không lẽ em yêu anh như vậy mà không muốn làm vợ anh?”
“Yêu là một chuyện,” Phương ngạc nhiên. “Làm vợ là chuyện khác!”
“Em rắc rối thiệt đó!” Trung bắt đầu mất bình tĩnh. “Vậy không lẽ em muốn mãi mãi là bạn tình không bao giờ cưới của anh?”
(Trích tác phẩm)
Tag:Dương Thụy